Cảm ơn vì bạn đã ghé thăm trang này            - Lão hâm tiensinh nên viết tắt là lão tiensinh -       facebook.com/laotiensinhh

Tình yêu và Thiền định

Thứ năm - 19/11/2015 15:43

“Yêu là nhớ ít tưởng nhiều
Yêu là chẳng biết mình yêu cái gì
Yêu nhau đâu bởi hàng mi
Đắm say đâu phải chỉ vì đôi môi
Yêu là yêu, có thế thôi…”

 
     Tình yêu thuần khiết chỉ có thể là, nếu nó không bị pha trộn bởi các điều kiện; tình yêu có điều kiện thì không còn là tình yêu. Anh phải như thế này hoặc em phải như thế kia.
     Bạn đã bao giờ có cảm giác về sự mãn nguyện sau khi đã mỉm cười với người lạ trên phố không? Một làn gió thoảng của sự an bình có theo sau nó không? Không có giới hạn về con sóng niềm vui thanh bình mà bạn cảm thấy khi bạn nâng một người bị ngã dậy, khi bạn đỡ cho một người bị ngã, khi bạn tặng hoa cho một người ốm, một người không quen biết..vv… Đơn giản việc trao một món quà bản thân nó là một phần thưởng lớn, một sự hài lòng lớn. Ai tặng người khác hoa hồng, trên tay người đó phảng phất mùi thơm”.
Còn khi bạn làm nó bởi vì người đó là bố bạn hay bởi vì người đó là mẹ bạn, hay chỉ là một hành động xã giao bạn bè, khi đó việc làm của bạn đã trở nên có điều kiện, đó là một chuyện khác.
 
      Những người đang yêu bao giờ cũng lo sợ. Họ sợ, vì tình yêu đến tự nhiên như một cơn gió thoảng nhẹ. Chúng ta không thể chế tác ra được gió nhẹ, đó là thứ người ta không chế tạo ra được, nó tự đến. Mà những thứ nó đã tự đến, thì rồi, nó cũng lại tự ra đi…
     Tình yêu đến và trăm hoa đã đua nở trong tâm hồn, những bài ca rộn ràng dâng lên trong trái tim, chúng ta muốn được nhảy múa... nhưng vẫn phảng phất đâu đó một nỗi sợ thầm kín, rồi sẽ đi tới đâu? Nếu cơn gió nhẹ đến với bạn, mát dịu và đầy hương thơm rồi lại cất bước ra đi vào một ngày mai nào đó? Vì cuộc sinh tồn không có giới hạn trong tầm tay của bạn. Cơn gió nhẹ chỉ là một khách lãng du: nó ở lại với ta lâu hay chóng là tùy hứng và có thể ra đi bất cứ lúc nào không biết nữa.
 
      Hàng triệu đôi tình nhân trên khắp thế giới đang sống với tình yêu hình như đang có đó. Họ đang sống với tình yêu hay một nửa tình yêu. Họ đang sống trong một thế giới “hình như”. Họ đang hao tổn mọi năng lượng. Họ đang cố tìm kiếm một cái gì đó từ một tình yêu tưởng như; liệu nó có thể đem lại sự an lành, êm đềm và hạnh phúc?. Vì thế mới có sự thất vọng, vì thế mới có cái sự chán chường tiếp diễn, vì thế họ mới luôn cằn nhằn nhau, không hài lòng về nhau giữa những người yêu nhau, và đôi khi còn gây khổ cho nhau. Họ đang cố gắng làm cho chuyện tình của mình trở thành một cái gì đó vĩnh hằng, cái không thể thấy được. Tình yêu của họ nảy sinh từ tâm trí và tâm trí thì không thể nào cho họ một thoáng nhìn vào sự vĩnh hằng.
 
 

 
      Tất cả mọi xung khắc đều do hiểu nhầm. Bạn nói điều này, người yêu bạn hay vợ bạn hiểu sang điều khác. Vợ bạn nói điều này, bạn lại hiểu khác đi. Có nhiều đôi sống với nhau ba mươi, bốn mươi năm có lẻ; ấy thế mà họ dường như vẫn chưa chính chắn như họ vẫn trong những ngày đầu với nhau. Vẫn cùng với những lời phàn nàn cũ: “Cô ấy, bà ấy chẳng hiểu điều tôi nói”. Bốn mươi năm chung sống mà chúng ta vẫn không thể nào hình dung ra được theo một cách nào đó vợ bạn có thể hiểu chính xác điều bạn nói, và do vậy bạn có thể hiểu đích xác điều vợ bạn hay người yêu bạn nói ?.
 
      Một trong những hiện tượng lạ lùng nhất là trong hàng nghìn năm nay, đàn ông và đàn bà đã từng sống với nhau, mặc dầu họ là những người xa lạ. Họ cứ cho sinh ra những đứa trẻ, nhưng họ vẫn còn là người xa lạ. Cách tiếp nhận nữ tính và cách tiếp nhận nam tính là đối lập nhau, và sẽ còn đối lập nhau đến mức chừng nào họ chưa tạo ra được nỗ lực có ý thức. Chừng nào nó còn chưa trở thành việc Thiền của bạn, thì chẳng có hi vọng nào nó sẽ cho bạn có được cuộc sống an bình.
 
     Phật cũng yêu nhưng tình yêu của Người thì không khổ não. Nếu bạn yêu, bạn sẽ đau khổ. Nếu bạn không yêu thì bạn sẽ đau khổ bởi sự thiếu vắng tình yêu; nếu bạn yêu thì bạn sẽ đau khổ bởi sự hiện diện của tình yêu. Bạn chỉ đang ở trên bề mặt, và bất kỳ điều gì bạn làm cũng đều có thể đem lại cho bạn chỉ những thỏa mãn nhất thời mà thôi. Gió đưa cây cải về trời”, để rồi mọi thứ cũng vẫn chẳng có gì đổi thay.
 
     Trước hết, bạn hãy đi vào trong Thiền định, bởi vì tình yêu sẽ tới từ thiền định – nó là hương thơm của thiền định.
 
     Thiền có nghĩa là sống không lời nói, sống không ngôn ngữ, những ký ức ngôn ngữ sẽ trở thành những chướng ngại cho sự trưởng thành của thiền định. Thiền nghĩa là sống không lời, sống trong một tình huống phi ngôn ngữ. Đôi khi điều nảy xảy ra một cách tự phát. Khi bạn đang yêu một ai đó thì điều này xảy ra. Nếu bạn thực sự yêu, thì bạn cảm thấy sự hiện diện của tình yêu – không cần thông qua ngôn ngữ. Bất kỳ khi nào hai người yêu thấy thân mật với nhau, thương nhau thì họ trở nên im lặng. Không phải là không có gì để bày tỏ; ngược lại, có một sự tràn ngập được bày tỏ. Nó vượt qua mọi phạm vi của ngôn ngữ, và lời nói thì chẳng bao giờ có đấy; chúng không thể có đấy được. Chúng chỉ đến khi tình yêu đã qua đi.
      Nếu hai người yêu nhau mà chẳng bao giờ im lặng, nếu họ bao giờ cũng cứ nói, thì đấy là một chỉ dẫn rằng tình yêu đã chết. Bây giờ họ đang lấp lỗ hổng bằng lời nói. Khi tình yêu còn sống, lời nói không có đó, bởi chính sự tồn tại của tình yêu đã tràn ngập, đã thấm nhuần đến mức hàng rào ngôn ngữ và lời nói bị vượt qua, và thông thường, nó chỉ bị vượt qua trong tình yêu.
 
     Thiền là cực điểm của tình yêu: tình yêu không cho riêng một người, mà tình yêu cho toàn bộ sự tồn tại. ... Tình yêu của bạn sẽ sâu sắc hơn khi việc Thiền của bạn sâu sắc hơn, và ngược lại; khi việc thiền của bạn nở hoa thì tình yêu của bạn cũng sẽ nở hoa. Nhưng nó ở trên một mức độ hoàn toàn khác.
 
     Với người yêu bạn, chồng bạn hay vợ bạn, các bạn không được nối với nhau trong Thiền. Bạn chưa bao giờ ngồi im lặng với nhau được lấy một giờ chỉ để cảm thấy tâm thức của nhau, để cảm nhận được sự ấm áp của trái tim, sự nồng ấm bên trong của nhau, để có thể đi được vào trong sâu thẳm tâm hồn của nhau… Hoặc là bạn cãi nhau, đùa vui với nhau, hay bạn làm tình; nhưng trong tất cả những trường hợp đó, bạn chỉ quan hệ về thân thể mà thôi, phần thể chất, phần sinh học, hóc môn. Bạn không có quan hệ với cốt lõi bên trong nhất của người kia. Linh hồn bạn vẫn còn tách biệt. Trong đền thờ và trong nhà thờ và trong tòa án, chỉ có thân thể bạn là lấy nhau. Linh hồn bạn xa nhau hàng dặm đường.
     Người ta vẫn sống với nhau, và tâm linh của họ đầy những vết thương; bởi thế, những điều tưởng chừng như nhỏ nhoi cứ làm họ đau, làm họ tổn thương, và tổn thương.
 
     Không thể có khả năng cho sự đồng nhất với nhau xảy ra ngoại trừ Thiền định, vì Thiền cho bạn phẩm chất của sự im lặng, nhận biết, lắng nghe kiên nhẫn, một khả năng đặt bản thân bạn vào vị trí của người khác, đó là cơ hội cho tình yêu và sự an bình. Nếu bạn muốn có quan hệ hài hòa với nửa kia của mình, bạn sẽ phải học Thiền nhiều hơn. Tình yêu một mình nó không đủ.
 
     Chỉ với Thiền định thì tình yêu mới mang màu sắc mới, âm nhạc mới, bài ca mới, vũ điệu mới – vì Thiền cho bạn sự sáng suốt để hiểu cực đối diện, và trong chính việc hiểu biết đó mà mọi sự xung khắc sẽ biến mất. Có một điều bạn cần phải nhớ; rằng không có Thiền thì nhất định tình yêu sẽ không trọn vẹn, khó có khả năng nào cho nó trở thành vĩnh hằng. Bạn có thể có chủ ý và bạn có thể lừa dối người kia, nhưng bạn không thể lừa dối chính mình được. Bạn biết sâu bên trong rằng tất cả mọi hứa hẹn mà tình yêu đã trao cho bạn, hay bạn đã trao cho tình yêu, đều vẫn còn chưa được hoàn thành.
Nếu bạn yêu một người đàn ông, thì Thiền là món quà tốt nhất mà bạn có thể tặng cho anh ta. Nếu bạn yêu một người đàn bà, thế thì viên kim cương lớn nhất thế giới cũng chẳng là gì; Thiền sẽ là món quà còn quý giá hơn nhiều – vì nó sẽ làm cho cuộc đời thành vui sướng và nở hoa.
 


 
     Trong thiền định, khi mà hai thiền giả cùng chia sẻ nhau nguồn năng lượng của mỗi người, thì tình yêu là một hiện tượng ổn định, nó không biến đổi. Nó mang cái phẩm chất của tính vĩnh hằng, nó trở nên thánh thiện và thiêng liêng; Sự gặp gỡ giữa tình yêu và thiền định là kinh nghiệm mạnh mẽ của đời sống. Yêu mà không Thiền, đó là sống trong một trạng thái mơ hồ, mang nặng nỗi lo âu, đó là sống trong nỗi lo, bất an, chìm đắm miên man trong suy nghĩ.
 
      Đàn ông và đàn bà chỉ hợp lưu với nhau chỉ ở mỗi một điểm, ở mỗi một nơi mà thôi, đó chính là Không gian Thiền định, ở đó nam và nữ thực sự là bình đẳng, vì rằng cả hai giới họ đều có khả năng sinh sản, họ có thể tái sinh, cả hai đều có thể thai nghén cho sự thức tỉnh của mình. Nếu không có mặt trong không gian Thiền định, thì đàn ông và đàn bà sẽ là hai loại người khác hẳn nhau. Vì thế mà họ dễ gây khổ cho nhau. Họ chỉ có thể liên kết với nhau trong phép thiền định sâu xa.
    Và chỉ trừ ra khi toàn thể nhân loại trở nên Thiền định, đàn ông và đàn bà sẽ cứ còn đấu tranh với nhau mãi. Tình yêu của họ sẽ luôn luôn có cái cao thượng và cả sự thấp hèn, sẽ có những giây phút tươi đẹp và sẽ có những giây phút tồi tệ, sẽ có những giây phút vui vẻ và sẽ có những giây phút đau buồn.
 
       Thiền định không phải là cái độc quyền của bất cứ ai, dù là nam hay nữ. Vì rằng Thiền định là cái giao điểm duy nhất mà ở đó người nam không phải người đàn ông, người nữ không phải là đàn bà, ở đó đơn giản cả hai đều là những con người, những thiên thần có quyền năng, những ươm mầm của sự thánh thiện.
 
      Nếu bạn Thiền thì sớm hay muộn bạn cũng sẽ tới với tình yêu. Nếu bạn thiền sâu sắc thì sớm hay muộn bạn cũng sẽ bắt đầu cảm thấy một Tình yêu mênh mông đang dâng lên trong bạn mà trước đó bạn chưa từng biết tới bao giờ - một chất lượng mới cho con người bạn, một cánh cửa mới được mở ra. Bạn đã trở thành một ngọn lửa mới và bây giờ bạn muốn chia sẻ, muốn cho đi. Nếu bạn yêu sâu sắc thì dần dần bạn sẽ trở nên nhận biết rằng tình yêu của bạn đang trở nên ngày một thiền định hơn. Một phẩm chất tinh tế của im lặng đang đi vào trong bạn. Ý nghĩ đang biến đi, lỗ hổng xuất hiện ... im lặng đó ! Bạn đang chạm tới chiều sâu của chính mình.
 
 


     Phật đã định nghĩa từ bi là “Tình yêu cộng với thiền định”. Khi tình yêu của bạn không chỉ là một ham muốn về người khác, khi tình yêu của bạn không chỉ là một nhu cầu, một sự đòi hỏi; khi tình yêu của bạn là một sự chia sẻ, khi tình yêu của bạn không phải là tình yêu của kẻ ăn xin mà là của một Hoàng đế, khi tình yêu của bạn không phải là cầu xin một cái gì đó cho lại mà chỉ sẵn sàng đem cho – cho vì niềm vui hoàn toàn của việc cho – thì hãy thêm Thiền định vào đó và hương thơm thuần khiết sẽ tỏa ra, sự huy hoàng bị cầm giữ sẽ thoát ra. Đó chính là từ bi; từ bi là hiện tượng cao nhất. Dục là thú vật, tình yêu là con người, từ bi là thần thánh. Dục là thể chất, tình yêu là tâm lý, từ bi là tâm linh.
 
     'Một tình yêu sinh ra từ thiền định, không phải một tình yêu sinh ra từ tâm trí, đó đích thực mới là một tình yêu.” (.)
 
Cảm ơn vì bạn đã đọc.
Lão tiensinh.
 
Bài liên quan:
Các bài cùng chuyên mục

Thiền – Năng lượng chữa bệnh
Thiền – Năng lượng chữa bệnh cấp 1


 

Nguồn tin: Barbara Ann Brennan, Sogyal Rinpoche, Michio Kushi, Masanobu Fukuoka, Osho, George Ohsawa, Som Sujeera, G.P.Malakhov, Maha Thera Narada, Kinh sách Phật Giáo, Lão Tử, Trang Tử.. Wikipedia, Internet…

  Ý kiến bạn đọc

  • Quốc Bình

    Cảm ơn Lão Tiên Sinh về các bài viết của Lão.

      Quốc Bình   quocbinhhbh202@gmail.com   09/10/2019 12:15
  • Huyền Kim

    Thầy viết hay quá. Hy vọng sau khóa học thiền em sẽ cảm nhận được tình yêu trong thiền.

      Huyền Kim   hongkimnxb@gmail.com   15/08/2017 14:02
  • Long

    Cảm ơn bài viết của Thầy đã khai sáng cho con. Từ trước tới giờ con luôn cảm thấy sầu não, cũng chính vì chưa hiểu biết về con người mình và thế giới tâm linh nên mới vậy! Đọc các bài viết của Thầy con thấy tâm hồn nhẹ nhõm, thanh thản. Nhưng những cảm giác đó lại không được lâu bền vì những tác động từ bên ngoài. Con mong muốn sẽ được học hỏi và chỉ giáo thêm để được sống thanh thản hơn, yêu đời hơn!

      Long   longctm@gmail.com   05/07/2017 14:07
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây